KỂ CHUYỆN KHỈ VÀ RÙA (Tiếng Việt lớp 1 - bài 31 - tập 1 - trang 65) Người trình bày: Trương Quốc Tấn Khỉ báo cho Rùa biết là nhà Khỉ vừa mới có tin mừng.
Cần không nhìn hắn. Cần kể chuyện con khỉ cách đây chục năm. Cần bắt được nó khi nó còn bé tý, khi nó còn bú mẹ. Sau một đêm mưa bão, sáng ra Cần thấy nó nằm co quắp dưới một gốc cây, mắt nhắm nghiền. Nó ướt và lạnh cóng. Cần ủ nó vào ngực, sưởi ấm cho nó.
Câu chuyện chiếc bình và bài học về sắp xếp thứ tự ưu tiên trong cuộc sống Khu vườn thẳng đứng mát mắt trong tòa tháp cao thứ 2 của Singapore Trường ĐH của tỉ phú Phạm Nhật Vượng thôi thúc sinh viên 'thay đổi thế giới'
Nội dung câu chuyện Khỉ và Cá Heo. Một ngày nọ, các thuỷ thủ bắt tay vào chuẩn bị đồ đạc để ra khơi trên chiếc thuyền buồm, đây sẽ là một hành trình dài. Một thuỷ thủ còn mang theo một chú khỉ lên thuyền. Thuyền ra khơi lênh đênh giữa biển khơi, bớt ngờ có một
KỂ CHUYỆN KHỈ VÀ RÙA (Tiếng Việt lớp 1 - bài 31 - tập 1 - trang 65) Người trình bày: Trương Quốc Tấn Khỉ báo cho Rùa biết là nhà Khỉ vừa mới có tin mừng. Vợ Khỉ vừa sinh con.
.
Ngày xưa, có một bác rùa già sống cùng vợ và gia đình trong một cái hồ lớn, bao quanh hồ là một khu rừng rộng lớn, trong rừng có rất nhiều thú hoang. Đặc biệt là loài khỉ, chúng di chuyển thành đàn với số lượng lớn theo bờ hồ. Vào một ngày nọ, bác rùa ra khỏi hồ nước và đi dạo giữa những tán cây mọc gần mép nước. Chợt bác thấy đói và tìm thấy có một cây dừa sai quả gần đấy. Bằng mọi sự cố gắng một cách vụng về, bác rùa cũng không thể trèo lên trên cây dừa hái quả được. Rất thất vọng, định bỏ cuộc, chợt bác trông thấy có một con khỉ to đang ngồi giữa những đám lá của cây dừa. Con khỉ quan sát sự nỗ lực leo lên cây dừa của bác rùa. Thương tình nó bẻ hai trái dừa ném xuống cho bác rùa. Bác rùa vui vẻ ăn với lòng biết ơn. Bấy giờ hai con vật bắt chuyện với nhau và chẳng mấy chốc trở nên thân thiết. Khỉ dẫn bác rùa vào sâu trong rừng và chỉ cho bác thấy cái hang ấm áp mà nó vừa tìm được. Bác rùa thích thú với những gì nhìn thấy, bác hài lòng vứi người bạn khỉ đến mức ở lại trong rừng vài ngày, ban ngày đi dạo, tối về ngủ cùng khỉ trong hang. Ở nhà vợ bác rùa càng ngày càng lo lắng về sự vắng mặt lâu ngày của chồng. Thím rùa sai một đứa con của mình đi tìm xem cha nó đang ở đâu và ông ấy sống ra sao. Thế là chú rùa con bơi vào bờ, sau một hồi tìm kiếm chú thấy cha mình ở gần một cái hang. - Cha ơi, mẹ sai con đi tìm cha xem cha sống như thế nào - Chú nói. - Ồ, cha vẫn ổn, con trai ạ - Rùa cha đáp - Nói với mẹ là đừng lo lắng gì cho cha, cha đang sống rất vui vẻ, vài ngày nữa cha sẽ về. Rùa con quay trở lại hồ nước và kể cho mẹ nghe những gì đang xảy ra. Thím rùa nghe xong cảm thấy không hài lòng trước cách cư xử của chồng mình. Thím rùa muốn chồng mình quay trở về nhà với vợ con ngay lập tức. Vì thế thím rùa lại sai cậu con trai mình quay trở lại chỗ cha cậu với lời nhắn Mẹ đang bị bệnh nặng và thầy thuốc nói rằng chỉ có trái tim một con khỉ mới có thể chữa khỏi bệnh được. Do đó, bác rùa phải trở về ngay lập tức và mang theo một con khỉ. Rùa con lại đi tìm cha một lần nữa. Gặp cha chú nhắn lại lời của mẹ. Nghe tin giữ, bác rùa rất lo lắng và tự trách mình bỏ nhà đi lâu quá, không để ý chăm sóc vợ con để bây giờ vợ mình bị bệnh nặng. Bác báo cho người bạn khỉ là mình phải quay về nhà ngay lập tức và mời chú khỉ về nhà chơi vài ngày. Chú khỉ không nghi ngờ gì và vui vẻ nhận lời. Thế nhưng khi biết là mình phải xuống hồ nước thì khỉ ta e ngại, chú rất sợ nước và cũng chả biết bơi. - Đừng lo về điều ấy - Bác rùa nói - Bạn cứ trèo lên lưng tôi, tôi sẽ trở anh qua hồ. Thế là khỉ trèo lên lưng rùa và bác rùa bơi về nhà. Trên đường đi bác rùa vui vẻ kể chuyện cho khỉ nghe, kể về bệnh tình của vợ. Trong lúc cao hứng, bác dại dột buột miệng rằng phương thức duy nhất để cứu vợ mình khỏi bệnh đấy chính là một trái tim của một con khỉ. Nghe vậy, chú khỉ rất sợ hãi và nhận thấy rằng mình đang bị dẫn vào một cái bẫy. Nhưng rất nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh, chú khỉ nghĩ ra cách giải nguy. Chú khỉ nói với bác rùa - Anh rùa thân mến, tôi rất đau lòng nghe tin về bệnh tình của vợ anh, nhưng nếu bệnh tình của chị nhà tệ như thế thì tôi nghĩ rằng một trái tim khỉ sẽ không đủ. Theo tôi phải có thêm hai, ba trái tim khỉ thì việc chạy chữa mới có hiệu quả. Nếu anh muốn, tôi có thể dễ dàng gọi vài chú khỉ nữa trong số bạn bè của tôi để cùng theo về nhà anh. Bác rùa nghĩ thế thì còn gì bằng nên đồng ý. Cả hai bơi trở lại bờ. Ngay khi lên được bờ khô ráo, chú khỉ nhảy khỏi lưng rùa thật nhanh và trong nháy mắt đã trèo lên ngọn cây cao nhất mà chú có thể tìm thấy. Từ trên cao chú khỉ nói vọng xuống - Ông là loại bạn bè tử tế quá nhỉ. Ông mời tôi đến nhà ông chơi để giết tôi và lấy trái tim tôi để chữa bệnh cho mụ vợ độc ác của ông. Ông trả ơn tôi cho tất cả những gì tôi làm cho ông trong khu rừng này như vậy phải không? Nhưng ông đã không thể làm được điều ông muốn bởi vì ông chỉ là một con rùa vô ơn bạc nghĩa và ngu ngốc, đần độn. Đừng có mơ quay về với trái tim của tôi và của những người bạn tôi. Hãy thử xem ông sẽ làm được gì để cứu mụ vợ xấu xa của ông. Nghe những lời chửi rủa này, bác rùa nổi giận đùng đùng và vài lần cố gắng trèo lên cây để chừng trị chú khỉ, nhưng không thể trèo được. Bác đành bỏ cuộc nhưng trong bụng vẫn quyết tâm bắt được một con khỉ để đem về chữa bệnh cho vợ. Thế là bác rùa nấp mình dưới hồ nước chờ đến tối, bác bơi nhẹ nhàng và bờ và tiến về phía cái hang nơi mà bác và khỉ đã chung sống. Bác dấu mình trong một góc tối chờ cho chú khỉ vào hang. Tuy nhiên chú khỉ thừa thông minh để không bị mắc vào cái bẫy đơn giản như thế. Như thường lệ, đến giờ ngủ, chú trở về hang nhìn vào trong kêu lớn - Ồ, cái hang thật tuyệt, cái hang thật tuyệt! Sau vài phút im lặng, chú khỉ lại la lớn một lần nữa - Ồ, cái hang thật tuyệt, cái hang thật tuyệt! Bác rùa vẫn nằm im trong hang, không có biểu hiện gì. Chú khỉ giả vờ nói với mình nhưng chủ yếu là cho bác rùa nghe thấy - Lạ nhỉ, lạ nhỉ! Mọi khi luôn có tiếng vọng lại ở trong hang kia mà, sao tối nay mình lại không nghe thấy một tiếng vọng nhỏ nào có điều không ổn đây. Và chú khỉ giả vờ lại la lớn hơn ồ, cái hang thật tuyệt, cái hang thật tuyệt! Ở trong hang, bác rùa nghe rõ những điều khỉ nói. Bác xuẩn ngốc nghĩ rằng nếu bác giả vờ làm tiếng vọng lại thì chú khỉ sẽ tin và vào hang như thường lệ. Do vậy từ trong góc hang tối bác nói vọng ra - Ồ, cái hang thật tuyệt, cái hang thật tuyệt! Nghe thấy thế, chú khỉ tủm tỉm cười một mình vì tính ngốc nghếch của bác rùa và đi tìm chỗ ngủ khác ở trong rừng.
Truyện nhà rùa ở đâu thế giải thích nguyên nhân tại sao rùa lại có chiếc mai trên người. Câu chuyện cũng dạy các bé biết chăm chỉ và khiêm tốn. Cùng tìm hiểu ngay nội dung truyện bên dưới. Truyện nhà rùa ở đâu Truyện nhà rùa ở đâu Ở một khu rừng nọ có bốn con vật Rùa, Khỉ, Thỏ Và Kiến kết bạn thân với nhau. Hằng ngày, chúng rủ nhau cùng đi kiếm ăn và chơi đưa rất vui vẻ. Thật không may cho các con vật. Năm ấy, trời mưa ròng rã hàng tháng. Mưa to, gió lớn làm sập nhà và ướt hết thức ăn dự trữ của các con vật. Rùa, Khỉ, Thỏ, Kiến đều lo lắng vì mùa đông sắp tới, chúng sẽ không có nhà ở và thức ăn dự trữ. Chúng bèn họp nhau lại bàn tính xem phải làm thế nào. Ý kiến của Khỉ là thông minh hơn cả và đã được các con vật tán thành Tất cả đều thử xem ai dựng được ngôi nhà đẹp nhất và kiếm được nhiều thức ăn ngon để đón các bạn đến thăm nhà. Các con vật chia tay nhau ra về để bắt tay ngay vào việc dựng nhà mới. Kiến vốn có thân hình nhỏ nhắn. Nó không mang được vật nặng nên lo lắng bắt tay vào việc ngay. Kiến chăm chỉ lựa từng chiếc lá lành, những cành cây thẳng và có mùi thơm để dựng nhà. Kiến còn tha về đủ thứ gạo, đỗ, lạc, vừng… để chuẩn bị làm cỗ đón các bạn tới mừng nhà mới. Khỉ cậy có sức khỏe, tháo vát, nhanh nhẹn nên khỉ chẳng cần đắn đo gì cho việc tìm kiếm, lựa chọn vật liệu. Có lúc Khỉ vác về một cành cây to nhưng bên trong bị mục nên cột nhà vừa dựng đã bị gãy. Vì vậy, nhà Khỉ phải làm đi làm lại nhiều lần. Thỏ vốn chuộng hình thức, nó cất công đi thật xa để nhờ bạn vẽ mẫu ngôi nhà, rồi mới chọn vật liệu. Thỏ kiếm được rất nhiều củ cải, cà rốt… thứ nào cũng tươi ngon. Rùa chủ quan cho rằng việc dựng nhà thì có gì khó mà phải vội vàng. Vì thế, Rùa nhởn nhơ dạo chơi, vừa hái hoa, vừa nghêu ngao hát Lá là la…lá là la… ». Rùa lại hay ba hoa, khoác lác. Gặp ai Rùa cũng nói Nhà của tôi sẽ dựng nhanh và đẹp hơn cả ». Rùa cũng chẳng cần lựa chọn vật liệu. Mỗi buổi đi chơi về, gặp thứ gì trên đường, Rùa cũng vác về, chất thành đống lù lù. Chẳng mấy chốc, các bạn của Rùa đã hoàn thành việc dựng nhà mới. Ai cũng vui sướng ngắm thành quả lao động của mình. Các loài chim bay đến hót mừng ríu rít để chúc mừng. Ngày đầu tiên, Khỉ mời các bạn tới thăm nhà mình. Kiến, Thỏ và Rùa rủ nhau đem quà tới mừng bạn. Nhà Khỉ dựng trên một thân cây cao nên các bạn không thể lên nhà được, đành đứng ở dưới đất. Khỉ nhanh trí nhảy từ trên cây xuống và lần lượt cõng từng bạn lên nhà. Hôm sau, Rùa, Khỉ và Kiến kéo nhau tới thăm nhà Thỏ. Đó là một ngôi nhà rộng rãi, trang trí công phu nhưng củ cải, cà rốt, su hào, cỏ xanh… lại chất đống ngổn ngang làm cho ngôi nhà Thỏ trở nên chật chội. Ngày thứ ba, Rùa, Kiến, Khỉ, mỗi người một tay giúp Thỏ sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, gọn gàng. Chẳng mấy chốc, ngôi nhà trở nên rộng rãi, sạch sẽ. Rùa, Khỉ, Thỏ tiếp tục đến nhà Kiến. Tất cả đều trầm trồ khen ngợi Kiến rất khéo tay, đã dựng được ngôi nhà xinh xắn và đồ dùng xếp gọn gàng, ngăn nắp. Kiến mời các bạn thưởng thức những chiếc bánh thơm phức, béo ngậy do Kiến làm từ những hạt gạo nếp, đậu xanh, lạc vừng… Ngày thứ tư, Khỉ, Thỏ, Kiến đến nhà Rùa. Trên đường đi, ai cũng nghĩ chắc nhà Rùa đẹp nhất. Nhưng khi đến nơi, các bạn chẳng thấy nhà đâu mà chỉ thấy một đống cành cây, đất cát, sỏi đá… chồng chất lên nhau. Không thấy Rùa ra đón, Kiến, Khỉ, Thỏ cùng gọi – Bạn Rùa ơi ! Nhà mới của bạn đâu ? Chúng tớ đến thăm bạn đây ! Rùa thò cổ ra trả lời, giọng lí nhí khác hẳn mọi ngày – Tôi đang ở đây, mời các bạn vào chơi ! Khỉ, Kiến, Thỏ nói – Bạn Rùa hãy chỉ cho chúng tôi ngôi nhà mới của bạn đi. Rùa vừa gãi đầu vừa giơ tay chỉ lên đống đất cát, đá sỏi và trả lời rất khó nhọc – Đây… là… nhà… mới… của… tôi… Bỗng nhiên một trận mưa lớn ập tới. Toàn bộ đống cành cây, đất cát, đá sỏi đè lên lưng Rùa. May mà Rùa kịp thụt đầu vào nên không bị vỡ đầu. Thỏ, Khỉ, Kiến liền cùng nhau cố sức để kéo Rùa ra khỏi đống đá sỏi đó nhưng đống đá sỏi đã dính chặt vào lưng Rùa. Từ đó về sau, Rùa không có nhà ở nữa. Đi đâu Rùa cũng phải đội nhà trên lưng. Rùa rất xấu hổ nên hằng ngày tìm chỗ thật kín để giấu mình và tránh gặp các bạn. Tối lặn mặt trời, Rùa mới tha thẩn đi kiếm ăn một mình. Ý nghĩa câu chuyện nhà rùa ở đâu Câu chuyện kể về việc bốn bạn thỏ, kiến, khỉ và rùa làm nhà. Trong khi thỏ, kiến và khỉ chăm chỉ làm ngôi nhà của riêng mình thì rùa lại khoác lác và lười nhác không chịu chú tâm làm nhà. Để rồi đến lúc các bạn có những ngôi nhà riêng đẹp đẽ thì rùa lại không có ngôi nhà của mình mà bị sỏi đá đổ sập lên lưng và từ đó rùa phải đèo theo ngôi nhà trên người.
Có câu chuyện ngụ ngôn về Khỉ và Rùa như sauể chào mừng một ngày lễ lớn, một hôm Khỉ ta mời tất cả bạn bè đến nhà chơi. Rùa đen cũng đến. ầu tiên Khỉ ta nói lời chúc mừng sau đó mời các bạn vào bàn tiệc. Chúng ăn uống thoả thích, hết chạm cốc lại gắp thịt rất chi là ồn ào. Rùa đen không lên được ghế, nó nhờ Khỉ giúp, Khỉ nhìn Rùa cười to giễu cợt "Ha! Ha! Ai bảo chân cậu ngắn thế này?". Rùa đen tức lắm, nhịn đói bỏ về, nó thề rằng phải tìm cách trả đũa cho hả dạ. Cơ hội đã đến. Trong một ngày lễ khác Rùa đen cũng mời tất cả các bạn của nó đến ăn cơm. Khỉ ta cũng đến. Thịt rượu đã bày lên bàn. ợi các bạn ngồi vào bàn xong Rùa đen nói vài lời rồi tuyên bố tiệc rượu bắt đầu. Rùa đen đến bên Khỉ, ngắm nghía tay Khỉ, nói "Thưa anh, xin lỗi, tay anh bẩn quá! Ăn uống thế này thì thật mất vệ sinh, mời anh ra rửa tay trước đã". Tay Khỉ vốn là đen trông rất bẩn, nhưng rửa cũng chẳng ích gì. Khỉ ta vội tìm giẻ lau rồi tìm nước rửa, nhưng làm thế nào thì tay nó vẫn đen thui, nó hỏi Rùa đen phải làm thế nào. Rùa cười to "Ha! Ha! Ai bảo tay anh đen thế?" Khỉ nghe vậy nhớ ngay đến thái độ của nó đối với Rùa hôm trước, nó hiểu Rùa đang trả đũa nó nhưng không cáu được đành chuồn thẳng. Khỉ sinh ra đã đen thui đen thủi cả người, Rùa bảo đi rửa tay cho trắng sạch mới được vào dự tiệc chẳng khác bảo Khỉ đi tìm một phương thuốc thần kỳ uống vào có thể chuyển cho mình từ đen thành trắng. Một việc khó hơn cả lên trời, bởi nếu có bảo Khỉ ta nhảy nhót lên ngọn cây tìm hái trái ngọt may ra còn được đằng này bảo thay hình đổi dạng sao có thể như vậy chứ. Rùa rõ ràng đang vô cùng hả hê khi thấy Khỉ đánh bài chuồn bởi trước đó đã bị Khỉ chơi cho một vố, ê hết cả mặt mũi tay chân, chỉ muốn rút đầu rụt cổ chui vào trong mai chứ chẳng thể vội vàng bỏ của chạy lấy người như Khỉ được. Tính ra thì cái mai rùa nó cũng có công dụng như một chiếc khiêng che chắn cho chủ nhân trước những cười cợt chế nhạo của bàn dân thiên hạ đang phủ phê rượu thịt lại còn muốn nhấm nháp thêm cái quê độ đang run lên bần bật vì tức khí của kẻ chân ngắn chậm chạp cục mịch một cục kia. Hai bên đang ngấm ngầm chơi nhau đây. Chẳng ai chịu ai, nghĩ không ra cách gì thì nhắm ngay cái của trời cho, cái tự nhiên nó thế, nó sẵn vậy mà đem ra cười nhạo. Quả thật muốn trách cứ cáu bẳn cũng không được đành nuốt cục tức vào người chứ chẳng thể phân ưu giải bày cho đối phương vốn đã dụng công soi mói cái sở đoản mà đối với mình thì chính là toàn bộ những gì đang có không thể thêm hay bớt. Thế nhưng trong tình cảnh cố ý được tạo dựng kia, mình có tự tin cách mấy cũng không phát huy được gì. Vừa đói vừa tức, cái cảm giác chắc chắn cả Khỉ và Rùa đều sẽ nhớ mãi. Làm sao có thể hòa giải bây giờ. Chẳng lẽ cứ mỗi khi nhớ lại phải chịu uất ức trong người hay sao. Chẳng lẽ khi chạm mặt nhau thì đường anh anh đi, đường tôi tôi đi hay sao. Cả một khu rừng mênh mông thế kia nếu muốn tránh nhau thì chắc chắn suốt đời cũng chẳng thể tìm gặp lại. Nếu Khỉ và Rùa sống hòa thuận, cả hai có thể chia sẻ với nhau bao điều thú vị về cuộc sống giữa một bên tung tăng bay nhảy nơi trời cao với một bên thư thả bơi lội nơi biển sâu. Trời xanh biển thẳm vẫn còn nhiều bí ẩn, nhiều cảnh tượng có thể kể cho nhau nghe để cùng ồ à lên mấy tiếng kinh ngạc thích chí, để quên đi những mệt mỏi sợ hãi trong cuộc chiến sinh tồn nơi hoang dã rừng rậm chực chờ hiểm nguy. Chỉ còn cách duy nhất là Khỉ và Rùa phải làm một chuyến du ngoạn tự mình thám hiểm cuộc sống của nhau. Khỉ phải lặn mình dưới nước để biết thế nào là cảm giác tươi mới đầy phấn khích trong từng phút giây khi những đợt sóng dâng trào cuộn đến cuốn đi nỗ lực trụ vững giữa biển nước bao la. Rùa phải kiên trì bò lên một chỗ cao nhất trong cánh rừng để hiểu thế nào là một khoảng trời không ngằn mé nơi rực rỡ ánh hào quang của vầng nhật nguyệt đang lung linh phản chiếu muôn vàn sắc màu sinh động đung đưa bay nhảy trước mắt. Ngay khi chạm đến những điều kỳ diệu đó mà trước nay mình chưa từng nghĩ tới, Khỉ và Rùa sẽ không còn cách xa nữa, trong giây phút này cả hai như đang hiện diện bên nhau. Tham khảo Chuyện Ngụ Ngôn Về Loài Vật – Không rõ tác giả. Ảnh Internet. Filed under Thấy biết
Truyện cổ tích về các loài vật sẽ giúp các bé hiểu thêm về nguồn gốc của các loài vật mà các bé vẫn hay nhìn thấy nhé! Rùa và khỉ chơi rất thân với nhau. Rùa thì chậm chạp nhưng nhanh mồm nhanh miệng. Một hôm khỉ báo cho rùa biết vợ khỉ mới sinh con. Rùa vội vàng cùng khỉ đến thăm gia đình khỉ. Sắp đến nhà, khỉ chỉ cho rùa biết nhà của nó ở trên một chạc cây cao. Rùa chưa biết cách nào lên thì khỉ có sáng kiến – Bác rùa cứ ngậm chặt đuôi tôi. Tôi lên đến đâu bác lên đến đó. Rùa làm theo, thoắt một cái khỉ đã trèo được lên cây. Rùa chưa lên đến nhà, vợ khỉ đã đon đả chào “Chào bác rùa, bác đến mừng chúng em đầu tiên đấy. Bác gái ở nhà có khoẻ không ạ!”. Vốn là người hay nói, rùa liền đáp lại. Nhưng vừa mở miệng để nói thì rùa đã rơi bịch xuống đất, cái mai bị rạn nứt cả. Ngày nay, trên mai rùa vãn còn những vết rạn nứt ngày ấy. ĐỌC THÊM NHIỀU CÂU TRUYỆN HAY CHO BÉ TẠI ĐÂY ->
chuyện khỉ và rùa